Tứ đại danh tác của Trung Quốc dường như vô cùng có sức hút, được đọc từ nhỏ tới lớn, mỗi lần đọc lại thấy có cảm nhận mới, vì ở mỗi một độ tuổi khác nhau, nhìn nhận về thế giới đều không giống nhau. Ví dụ như “Thủy hử”, lúc còn nhỏ đọc chỉ cảm thấy nhiệt huyết hoài bão, thuộc lòng câu “gặp chuyện bất bình, giơ đao tương trợ”, coi đó như niềm tin vào cuộc sống của mình.
Nhưng khi lớn hơn vài tuổi, lại thấy cả câu chuyện của “Thủy hử” đâu có phải là nhiệt huyết giang hồ, rõ ràng đều là những mâu thuẫn đau lòng trong thế giới của người lớn.Bạn bắt đầu đọc “Thủy hử” từ chương nào? Có người thì bắt đầu từ “Lỗ Đề Hạt quyền đả Trấn Quan Tây”, có người thì là “Võ Tòng đánh hổ”, có người thì bị “Trí thủ Sinh thần cương” thu hút. Tất cả những tình tiết này đều đã thể hiện rõ ràng tinh thần chính nghĩa, dũng cảm, mưu trí và phản kháng của anh hùng hảo hán Lương Sơn. Vậy họ phản kháng điều gì? Phản kháng vương triều Bắc Tống đã tới lúc suy tàn, phản kháng thời đại phong kiến đen tối ấy.
Xem thêm: Mách mẹ cách xử lý giúp cá hết tanh chế biến món ngon cho cả nhà
Con người không phải là nô lệ, con người sinh ra đã có một tinh thần phản kháng, không chịu khuất phục trước cường quyền, trừ phi đã hoàn toàn bị thuần hóa, nếu không thì khi đối diện với thế đời đen tối, mục nát ắt sẽ cảm thấy bất mãn. Thế nên “Thủy hử” đã ra đời, tuy dưới ngòi bút của Thi Nại Am, kết cục câu chuyện là các vị anh hùng hảo háo Lương Sơn đã chấp nhận quy phục triều đình, trở thành cái kết bi thảm, thê lương, nhưng ai cũng hiểu rằng đó không phải là kết thúc mà ông mong muốn, ông bất đắc dĩ mới phải viết cái kết như vậy.
Lại ví dụ như Hành Giả Võ Tòng, biệt danh này nghe có vẻ bình thường. Sau khi Võ Tòng đòi nợ máu ở lầu Uyên Ương, để tránh họa đã phải giả làm hành giả hành tẩu giang hồ. Nhưng Võ Tòng đâu có tính cách của người xuất gia? Hắn mang tinh thần phản kháng bất khuất cực kỳ rõ rệt, điều này đã lại càng khiến người đọc cảm thấy sự châm biếm ẩn chứa trong từng câu văn của Thi Nại Am.
Xem thêm: Thủ tướng Phạm Minh Chính dự Lễ trao Giải thưởng Nhân tài Đất Việt năm 2023
Tuy nhiên, nếu tiếp tục đọc thật kỹ “Thủy hử” ta sẽ phát hiện ra rằng Thi Nại Am có quá nhiều điểu ẩn ý. Những tưởng cuốn sách này chỉ là châm biếm vua quan triều đình chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, còn những người thực sự có năng lực, có tâm huyết muốn thay đổi tất cả lại phải chịu áp bức, bài xích, vì thế mới đi đến con đường phản kháng triều đình.Nhưng khi ghép biệt danh của các anh hùng hảo hán Lương Sơn lại thì có lẽ là Thi Nại Am vẫn còn ẩn ý, cuộc khởi nghĩa dưới ngòi bút của ông không chỉ vì thời đại khi ấy mà còn vì cuộc khởi nghĩa nông dân mà tiêu biểu là khởi nghĩa Lương Sơn vốn dĩ đã có quá nhiều hạn chế.
Bão Nghĩa là chức võ quan thấp nhất của triều Tống, cho dù Cập Thời Vũ của Tống Giang có được đưa tới triều đình thì cũng không có cơ hội được trọng dụng, chẳng qua chỉ là khi đã lợi dụng xong thì vứt. Đáng tiếc, Tống Giang vẫn u mê không tỉnh ngộ, vì mong muốn có được cái gọi là một đời trong sạch mà đã quyết định đánh đổi bao nhiêu tính mạng của các huynh đệ mình, cuối cùng bản thân ông lại chết bởi một ly rượu độc. Ngu muội, đáng thương, đây là kẻ đáng thương nhưng cũng đáng hận điển hình. Dưới quyền của ông, 3 người còn sống sau khi chinh phạt Phương Lạp, biệt danh của họ cũng mang đầy sự châm biếm.
Lý Quỳ chết cùng với Tống Giang, tương ứng với Thiên Sát Tinh trên trời, được người đời gọi là “Hắc Toàn Phong”. Vì tính tình của Lý Quỳ nóng nảy, bộp chộp, hành sự lỗ mãng, bồng bột, không thèm nói lý cho dù có phải chính nghĩa hay không, chỉ biết đi theo Tống Giang một cách mù quáng, gào đánh gào giết.Hắn đại diện cho những kẻ không có đầu óc chỉ biết nhân cơ hội kiếm lợi cho mình trong quân khởi nghĩa nông dân, thậm chí còn là những kẻ hạ lưu làm hại cả những người dân vô tội trong thiên hạ. Người như vậy thì sao có thể cứu thế? Cuối cùng bị rơi vào cảnh bị bán đứng mà chết, đó cũng chỉ là báo ứng mà bản thân tự gây ra.
Nếu như nói Tống Giang nhu nhược, vậy thì Lô Tuấn Nghĩa lại quá tự tin. Ngọc Kỳ Lân tự cổ người xưa đã coi Lân, Phượng, Quy, Long là tứ linh, kỳ lân được coi là biểu tượng của tài đức, là nhân kiệt hoàn hảo nhưng Lô Tuấn Nghĩa có điểm nào đáng được coi là hoàn hảo? Chỉ riêng nói tới trí thông minh thôi đã không bằng Yến Thanh. Hắn cùng Tống Giang lãnh đạo Lương Sơn đã đưa biết bao anh hùng hảo hán Lương Sơn tới bờ vực thẳm của sự hủy diệt.
Theo Mộc Tử/Công lý & Xã hội
Bình luận